Mẹ chồng cố tình sấn tới để chồng tát vào mặt tôi

| Chuyên mục: Tin tức tổng hợp | 530 Views

Hạnh phúc hôn nhân và gia đình – Tôi vẫn nhớ như in cái ngày về ra mắt. Hôm đấy mẹ chồng tôi làm thịt một con gà to lắm, bảo rằng đãi con dâu tương lai. Tôi cũng nhanh nhẹn vào giúp mẹ nhưng bị đuổi ra ngoài phòng khách ngồi chơi. Lúc đấy tôi cũng dại, mẹ chồng nói thế nào thì nghe vậy. Đến bữa ăn, mẹ tôi tự nhiên lên gác rồi gọi với tôi: “Trang ơi, chặt hộ bác con gà nhé, bác lên gác thay bộ quần áo rồi xuống”. Tôi cũng vâng dạ vào bếp vì bình thường tôi cũng không phải là đứa con gái vụng về chuyện cơm nước.

Nhưng khi vào bếp tôi mới tá hoả, con gà luộc thơm phức hương gừng đặt trong một cái đĩa to nhưng cạnh đó chỉ để con dao thái nhỏ. Tôi loay hoay tìm quanh bếp nhưng chẳng thấy bóng dáng một con dao nào khác thay thế. Đang định gọi người yêu tôi vào xem hộ thì đúng lúc đó mẹ chồng tôi cũng gọi anh lên tầng giúp bà. Thế là tôi đành tự xử với “đồ nghề” có trong tay. Nói thật ở nhà thì tôi chẳng bao giờ chặt gà vì bố tôi “xử” hết, nên đây cũng là lần tập sự đầu tiên của tôi.

Hì hục mãi mới được nửa con gà vì con dao quá nhỏ thì mẹ chồng tôi bước vào và vẫn niềm nở lắm: “Thôi để bác làm cho, lay hoay mãi thế biết bao giờ được ăn cơm”. Tôi ái ngại rồi biết ý nhanh nhẹn bày biện đồ ăn ra bàn ăn. Đến bữa, khi cả nhà quây quần đông đủ, mẹ tôi mới bưng hai đĩa gà luộc ra. Một đĩa là thành quả của tôi và một đĩa khác là của bà. Hai đĩa gà có sự khác nhau hoàn toàn. Đĩa của tôi có hơi vụn, miếng gà chặt không được hấp dẫn như của mẹ chồng tương lai, lại vì con dao cùn nên thớ thịt hơi nát. Còn đĩa gà của mẹ tôi thì khác, không hiểu mẹ tôi làm kiểu gì mà miếng gà chặt được chêm gọn gàng và đẹp mắt hơn hẳn. Đẩy một đĩa gà về phía tôi ngồi ăn, mẹ chồng mỉm cười: “Trang này, ở nhà chắc được bố mẹ chiều lắm nhỉ”. Tôi chỉ cười mà không nói thêm được câu gì.

Hết bữa cơm, tôi dọn bát ra bồn để rửa. Con gái ai cũng ngại khoản này nên dù nhận rửa bát tôi vẫn nháy người yêu tôi vào phụ cùng. Nhưng khi anh ấy vừa kịp xắn tay áo lên giúp tôi, bỗng tiếng mẹ anh sau lưng làm tôi giật bắn mình: “Thôi Trang lên ghế uống nước rồi ngồi chơi, để bác rửa cho. Tưởng công to việc lớn gì chứ có mấy cái bát mà rồng rắn mấy người vào thế này…”. Tôi quay ra cười trừ lại bảo: “Thôi bác cứ để cháu ạ, cháu rửa được mà, chẳng qua anh Hoàng vào phụ cháu cho nhanh thôi, anh và bác lên phòng uống nước đi ạ”. Ngay lập tức bà kéo anh theo bà rồi bảo tôi: “ừ thế Trang rửa đi nhé”.

Tầm 15 phút sau thì tôi hoàn thiện mọi công việc thu dọn sau bữa ăn, bước lên nhà thấy ba người đang ngồi xem phim cười nói rất vui vẻ. Tôi định bước vào hùa theo với không khí ấy thì nghe tiếng mẹ anh nói với anh: “Bao nhiêu cô đảm đang thì anh không ưa, chỉ thích xinh. Xinh đẹp tiểu thư rồi về hầu nó nhé. Đừng trách mẹ không bảo trước. Nhà quê lại xa xôi, đi lại cho chết mệt. Đẹp trai, có ăn học, công việc ổn định, nhà cửa đàng hoàng rồi mà để nó lừa”. Tôi khựng lại, ai lừa con của mẹ chứ, không phải chính anh mới là người chủ động nhắn tin và tán tỉnh tôi sao?

Tôi có hơi buồn nhưng nghĩ rằng chắc do hôm đầu về ra mắt tôi đã không khéo léo hơn và cũng có khuyết điểm nên chắc mẹ chồng tương lai mới nghĩ như vậy về tôi. Tôi vẫn luôn cho rằng chắc sau này lấy anh về, sống chung một mái nhà, tiếp xúc với nhau nhiều hơn thì mẹ sẽ hiểu tôi và yêu quý tôi hơn…

Nhưng tôi đã lầm!

Lấy nhau về được một tuần, một hôm cả gia đình đang ăn cơm, mẹ tôi gắp một miếng trứng cá cho anh Hoàng rồi nói: “Dạo này mẹ thấy con xanh xao lắm đấy nhé, chịu khó ăn vào cho chóng lại. Trang này, con cũng nên biết ý chút, chồng đi làm về mệt thì để nó nghỉ ngơi. Tốt mái hại trống các cụ nói cấm có sai bao giờ”. Tôi ngượng đỏ chín mặt, bữa cơm ngoài ba mẹ con lại có cả bố chồng mà mẹ lại nói vậy. Hơn nữa, lấy anh được mấy ngày là tôi tới tháng, tôi đã kịp làm gì con của mẹ đâu? Nhưng tôi vẫn phải nói “Vâng” một tiếng sau cú hích chân của chồng tôi. Bà vẫn chưa buông tha tôi, mà tiếp: “Ăn cơm xong mà không rửa được bát thì cứ để đấy không sao cả. Bố con kể từ ngày lấy mẹ chưa phải vào bếp đến một lần. Cơm nước con bận không về kịp để nấu thì có mẹ giúp rồi còn cái bát mà không rửa được thì cứ để đấy mẹ làm không sao cả”. Tôi lại phải vâng một tiếng nhưng trong lòng nghĩ bụng, từ hôm về gặp gia đình lần đầu tiên đến giờ ăn xong là tôi cũng biết ý dọn rửa bát đũa, chồng tôi nào có đoái hoài gì mà làm như tôi hò hét bắt anh phải chịu khổ lắm!

Từ hôm có bộ phim “Sống chung với mẹ chồng” mẹ tôi càng được đà xen vào cuộc sống của hai chúng tôi.

me-chong---nang-dau-cang-thang-leo-thang-chi-vi-lo-cung-xem-phim-song-chung-voi-me-chong-1b-1496313432-width650height365
Ảnh minh hoạ

Số là càng ngày bà càng xuất hiện nhiều trong phòng riêng của hai đứa hơn. Có hôm tôi đi làm về thấy phòng lộn xộn đồ đạc, mọi thứ đều bị đảo lộn. Tủ quần áo của hai vợ chồng được mẹ tôi sắp xếp theo kiểu “ngược đời”. Quần án của chồng tôi, kể cả quần áo mặc ở nhà đều được gấp gọn gàng và trên đống quần áo của tôi. Tôi nói là “đống” là bởi vì quần áo của tôi thì bị tứ tung, chả được gấp gọn ngăn nắp như thế, cái thò cái thụt, nhăn nhúm.

Dạo gần đây, công việc cơ quan nhiều lên do một chị trong công ty nghỉ đẻ, công ty chưa kịp điều động thêm nhân sự mới, nên tôi thường xuyên về muộn. Hôm trước, vừa đặt chân vào nhà đã thấy mẹ tôi ngồi sừng sững ngay giữa phòng khác xem bộ phim đó. Thấy tôi về bà vẫn chăm chú theo dõi bộ phim nhưng vẫn nói với theo sau tôi: “Về rồi thì tắm rửa xuống ăn cơm còn thu dọn bát đĩa. Gớm chửa, đi làm tới tận khuya mới về, người ta lại tưởng công to việc lớn lắm. Nào có biết lương được mấy đồng bạc, tiền ăn uống thì được chồng nuôi, cơm bưng nước rót mẹ chồng hầu, quần áo lại thân già này giặt. Mà không biết có đi làm hay không hay lại tụ tập rồi trốn tránh việc nhà…”. Đi làm về mệt mỏi nhưng nghe tiếng mẹ tôi nói vậy, tôi cũng không nuốt được miếng cơm nữa mà dọn nhanh rồi lên phòng nghỉ cho lành.

Một bữa khác tôi về thấy mẹ tôi đang ngồi xem phim, vừa xem vừa lẩm bẩm: “Đúng là con gái, quần quần áo áo, chả bao giờ biết thương đến chồng đang nhai lưng ra làm, thức đêm thức hôm. Chỉ có mình đẹp còn vô tư hành hạ người khác!”. Tôi bỗng chột dạ. Hôm trước tôi cũng mới mua một chiếc váy mới, còn chưa kịp mặc vẫn để trong tủ quần áo để cuối tuần đi đám cưới bạn. Mà tiền mua bộ váy này là tiền tôi đi làm chứ có lấy tiền của con trai mẹ đâu? Biết ý, hôm sau trước khi đi làm tôi đưa cho mẹ ít tiền rồi nói khéo rằng thêm vào tiền thức ăn của nhà vì mấy bữa nay tôi đều về muộn không đi chợ cùng với mẹ được.

Tối hôm đó tôi được nghỉ sớm, lâu lắm mới có bữa ăn chung cả gia đình. Hôm nay mẹ tôi trổ tài nội trợ nấu nhiều món ăn ngon lắm. Được ăn ngon là tôi cũng thấy vui vui. Nhưng khi vừa bưng bát lên và miếng cơm, mẹ chồng tôi lại đánh câu bảo: “Dạo này thực phẩm đắt quá, bằng đấy tiền mọi khi cả tháng vẫn dư thừa thế mà tháng này có thêm vào vẫn thiếu…” . Tôi liền đáp lại lời mẹ mà chẳng suy nghĩ: “Ơ, con tưởng dạo này thịt lợn rẻ rồi chứ ạ. Công ty con các chị cứ ráo nhau về giá thịt, con thấy thương mấy bác nông chăn nuôi quá, vất vả mà lỗ vốn”. Mẹ tôi người nhếch miệng: “Chị chỉ biết thương người ngoài thôi, cái nhà này thì chả quan tâm. Thế có bữa nào chị ăn mà tôi nấu toàn thịt lợn không? Ăn được hai bữa thịt lợn anh chị chả kêu oai oái suốt ngày ăn thịt lợn còn gì”… Tôi im bặt, ăn thật nhanh cho hết bữa.

Lấy nhau được hơn năm rồi nhưng tôi vẫn muốn kế hoạch vì cả hai vợ chồng đều mới đi làm chưa lâu, chưa để được một khoản kha khá chăm con phòng khi phải tiêu nếu tôi nghỉ đẻ dài ở nhà. Nhưng kế hoạch bỗng tiêu tan. Toàn bộ số bao cao su và thuốc tránh thai tôi để trong hộc tủ đều bị mẹ tôi cất đi hết. Tần suất mẹ tôi nói bóng gió về chuyện con cái ngày càng nhiều hơn. Có hôm mẹ tôi nói như chửi thẳng vào mặt tôi: “Thân già này mong thằng Hoàng nó lấy vợ về để có cháu bồng cháu bế. Người ta bằng tuổi mẹ là con cháu đề huề rồi. Nhìn mà ước ao như người ta. Thằng Hoàng nó lấy vợ chứ nó có lấy ngỗng đực về đâu mà không biết đẻ…”.

Ấm ức lắm nhưng tôi chỉ biết khóc một mình. Mỗi lần nói chuyện với chồng là anh lại gặt phăng đi, anh bảo mẹ anh xưa này vốn nổi tiếng là khéo chăm con lại chiều chồng, làm gì có chuyện mẹ bắt bẻ tôi. Anh còn bảo là tôi hay suy nghĩ lung tung rồi nhạy cảm trước vấn đề. Nhưng thực lòng tôi cảm thấy không thoải mái khi sống chung với mẹ anh như vậy. Mỗi việc tôi làm đều phải dò la từng tí xem có vừa lòng mẹ chồng. Ánh mắt của bà sắc lẹm, mỗi lần bà nhắc đến tên tôi là tôi lại chột dạ, thậm chí tôi còn nổi da gà. Tôi nhiều lần đề xuất ý kiến xin ở riêng thì đều bị anh dập tắt, anh bảo nhà cao cửa rộng không việc gì phải đi đâu cả…Có hôm tôi giận anh quá nên sang nhà bạn tôi ngủ qua đêm rồi sáng đi làm luôn không về nhà. Xem thêm chuyện giường chiếu của bạn đang gặp vấn đề hãy tham khảo giúp bạn sống tốt hơn ở đây!

Xem phim một mình rồi nói bóng gió về tôi chưa đủ, mẹ tôi còn rủ thêm “đồng minh”. Hai bà vừa xem vừa bình luận về phim nhưng cứ thấy bóng tôi là lại cố ý nói thật to để cho tôi nghe thấy. Mẹ tôi bảo với bà Nga: “Đấy chị xem, con gái bây giờ nó khác, nó có như ngày xưa chị em mình đâu. Ngày xưa mình em bế thằng Hoàng mà vẫn làm việc nhà thoăn thoắt. Giờ có rửa cái bát, phơi bộ quần áo mà cũng mặt nặng mày nhẹ. Ở đâu ra cái thói giận chồng thì đi biệt không về, xong trừng mắt lên cãi lại. Phim này cuối phim bỏ nhau à chị. Đấy em bảo mà khéo chăm chồng thì được lợi là mình chứ ai. Đàn ông mà nó thích thì nó với tay cũng được vài cô, nó không lấy đứa này thì nó lấy đứa khác. Người thiệt có phải là mình không. Đã may mắn vào nhà tử tế lại không biết điều chị ạ…”. Những câu nói ấy không nhằm vào tôi thì còn vào ai. Đúng là tôi lấy con của mẹ có đầy đủ những yếu tố mà cô gái nào cũng mơ ước nhưng tôi lại chẳng hề thấy hạnh phúc. Ngày nào tôi cũng sống trong sự khép nép đáng sợ.

Nguồn: tin tức